Tuyển tập +150 truyện cổ tích cho bé nghe đã trở thành một thư viện truyện phổ biến với các câu chuyện thai giáo và truyện ngụ ngôn được lựa chọn kỹ càng dành riêng cho trẻ trong bụng mẹ và các bé đang trong quá trình phát triển tư duy. Những câu chuyện này không chỉ mang tính giải trí mà còn có vai trò châm biếm, phê phán thói hư tật xấu và truyền tải những bài học đơn giản nhưng ý nghĩa sâu sắc tới các bé.
Các bậc phụ huynh thường kể chuyện cho bé trước khi ngủ từ khi bé mới 5 tháng tuổi đến khi 7 tuổi, và những mẫu truyện này cũng được áp dụng trong thai giáo – một phương pháp quan trọng để kích thích sự phát triển thể lực và trí tuệ của trẻ ngay từ khi còn nằm trong bụng mẹ.
Thai giáo là một phương pháp mà bố mẹ áp dụng nhằm tạo ra một môi trường thuận lợi cho sự phát triển của thai nhi và trẻ nhỏ. Việc kể chuyện và truyền tải những câu chuyện thai giáo giúp xây dựng một liên kết tình cảm sâu sắc giữa bố mẹ và con, đồng thời cung cấp một cơ hội để trẻ tương tác với âm thanh, ngôn ngữ và tư duy từ giai đoạn sớm nhất.
Những bài học và giá trị tích cực trong truyện cổ tích cũng được truyền đạt và hấp thụ bởi thai nhi, giúp nâng cao sự nhạy bén và khả năng tư duy của trẻ ngay từ khi còn trong bụng mẹ.
Mỗi trang là 10 câu truyện nhé bạn đọc.
- Ếch & Bò
- Rung chuông mèo
- Chuột thành thị & chuột đồng quê
- Con cáo & chùm nho
- Sói & Sếu
- Sư tử và chuột
- Con muỗi và con bò đực
- Cây Tiêu Huyền
- Con cú và con châu chấu
- Cây Sồi & Cây Sậy
Ếch & Bò
Một con bò xuống một vũng sậy để uống nước. Khi vung mạnh xuống nước, anh ta đã đè bẹp một chú Ếch non xuống bùn.
Chẳng mấy chốc, Ếch già rất nhớ đứa con nhỏ và hỏi các anh chị em của mình chuyện gì đã xảy ra với nó.
“Một con quái vật to lớn,” một trong số họ nói, “giẫm lên người em trai bằng một bàn chân khổng lồ của mình!”
“Lớn, là anh ấy!” Ếch già nói, ưỡn người lên. “Anh ấy có lớn như thế này không?”
“Ồ, lớn hơn nhiều!” họ đã khóc.
Ếch còn phình to hơn nữa.
“Anh ấy không thể lớn hơn thế này,” nó nói. Nhưng những chú Ếch con đều tuyên bố rằng con quái vật còn lớn hơn rất, rất nhiều và chú Ếch già cứ phồng mình lên ngày càng nhiều cho đến khi nổ tung.
Đừng cố gắng làm những điều không thể.
Rung chuông mèo
Nhiều kế hoạch đã được thảo luận, nhưng không có kế hoạch nào được cho là đủ tốt. Cuối cùng, một chú chuột rất nhỏ đứng dậy và nói:
“Tôi có một kế hoạch có vẻ rất đơn giản, nhưng tôi biết nó sẽ thành công.
Tất cả những gì chúng ta phải làm là treo một cái chuông vào cổ Mèo. Hễ nghe chuông reo là biết ngay quân địch đang đến”.
Tất cả Chuột đều rất ngạc nhiên vì chúng chưa từng nghĩ đến một kế hoạch như vậy trước đây. Nhưng giữa lúc họ đang vui mừng vì may mắn, một con chuột già xuất hiện và nói:
“Tôi sẽ nói rằng kế hoạch của Chuột con rất hay. Nhưng hãy để tôi hỏi một câu: Ai sẽ gắn chuông cho Mèo?”
Nói rằng nên làm một việc gì đó là một chuyện, nhưng thực hiện nó lại là một chuyện hoàn toàn khác.
Chuột thành thị & chuột đồng quê
Một con chuột thị trấn đã từng đến thăm một người họ hàng sống ở nông thôn. Đối với bữa trưa, Chuột đồng quê phục vụ thân cây lúa mì, rễ cây và quả đấu với một chút nước lạnh để uống. Chuột Thị trấn ăn rất tiết kiệm, nhấm nháp một ít thứ này và một ít thứ kia, và bằng cách đó, nó cho thấy rất rõ ràng rằng nó chỉ ăn những thức ăn đơn giản để tỏ ra lịch sự.
Sau bữa ăn, những người bạn đã có một cuộc nói chuyện dài, hay đúng hơn là Chuột thành phố nói về cuộc sống của cô ấy ở thành phố trong khi Chuột đồng quê lắng nghe. Sau đó, họ đi ngủ trong một cái ổ ấm cúng trong hàng rào và ngủ trong yên tĩnh và thoải mái cho đến sáng. Trong giấc ngủ, Chuột Đồng quê mơ thấy mình là Chuột Thành phố với tất cả những xa hoa và thú vị của cuộc sống thành phố mà bạn của cô đã mô tả cho cô. Vì vậy, ngày hôm sau khi Chuột thành phố rủ Chuột quê về nhà cùng lên thành phố, chuột đồng vui vẻ đồng ý.
Khi họ đến dinh thự mà Chuột Thị trấn sống, họ tìm thấy trên bàn trong phòng ăn những đồ thừa của một bữa tiệc rất thịnh soạn. Có kẹo và thạch, bánh ngọt, pho mát ngon, thực sự, những món ăn hấp dẫn nhất mà Chuột có thể tưởng tượng. Nhưng ngay khi Chuột đồng chuẩn bị nhấm nháp một miếng bánh ngọt nhỏ, cô nghe thấy tiếng Mèo kêu meo meo và cào vào cửa. Chuột sợ hãi chạy vội vào một chỗ ẩn nấp, chúng nằm im một hồi lâu, hầu như không dám thở. Cuối cùng, khi họ mạo hiểm quay trở lại bữa tiệc, cánh cửa đột ngột mở ra và những người hầu bước vào để dọn bàn, theo sau là Con chó của Nhà.
Chuột Đồng quê chỉ dừng lại trong hang của Chuột Thị trấn đủ lâu để nhặt chiếc túi đựng thảm và chiếc ô của nó.
“Bạn có thể có những thứ xa hoa và sang trọng mà tôi không có,” cô ấy nói khi vội vã bỏ đi, “nhưng tôi thích những món ăn đơn giản và cuộc sống đơn giản ở vùng quê với hòa bình và an ninh đi kèm với nó.”
Nghèo đói với sự an toàn vẫn tốt hơn là giàu có giữa nỗi sợ hãi và sự không chắc chắn.
Con cáo & chùm nho
Một ngày nọ, một con Cáo nhìn thấy một chùm nho chín mọng tuyệt đẹp treo trên một cây nho được uốn dọc theo cành cây. Những quả nho dường như đã sẵn sàng để vỡ ra, và miệng Cáo chảy nước miếng thèm thuồng khi Cáo nhìn chằm chằm vào chúng một cách khao khát.
Chùm nho treo trên một cành cây cao, và Cáo phải nhảy lên để lấy nó. Lần đầu tiên Cáo nhảy, Cáo đã té trượt dài trên đất. Vì vậy, Cáo đã đi bộ một đoạn ngắn và thực hiện một cú nhảy về phía nó, chỉ để lại hụt một lần nữa. Một lần nữa và một lần nữa Cáo đã cố gắng, nhưng vô ích.
Bây giờ Cáo ngồi xuống và nhìn những quả nho một cách khó chịu.
“Mình đúng là kẻ ngốc” Cáo nói. “Ở đây mình đang vắt kiệt sức để kiếm được một chùm nho xanh và chua chẳng đáng để ăn.”
Và con Cáo bước đi !
Có nhiều người coi thường những gì nằm ngoài tầm với của họ.
Sói & Sếu
Một con Sói đã ăn uống quá tham lam, và một khúc xương mắc ngang cổ họng nó. Anh ta không thể nuốt hoặc nhã ra, và tất nhiên anh ta không thể ăn những thứ khác. Đương nhiên, đó là một tình huống tồi tệ đối với một con Sói tham lam.
Vì vậy, anh ta vội vã đến khẩn cẩu Sếu. Sói chắc chắn rằng với chiếc cổ dài và mỏ dài của Sếu sẽ dễ dàng với tới khúc xương và lôi nó ra.
“Ta sẽ thưởng cho ngươi rất hậu hĩnh,” Sói nói, “nếu ngươi nhổ được khúc xương đó cho ta.”
Như bạn có thể tưởng tượng, rất khó chịu khi cho đầu mình vào cổ Sói. Nhưng Sếu có bản chất tham lam, vì vậy nó đã làm những gì Sói yêu cầu.
Khi Sói cảm thấy rằng khúc xương đã biến mất, nó bắt đầu bỏ đi.
“Nhưng còn phần thưởng của tôi thì sao!” Sếu lo lắng gọi.
“Gì!” con Sói gầm gừ, quay ngoắt lại. “Mày hiểu chưa? Tao để mày móc đầu mày ra khỏi miệng tao mà không cắn đứt còn chưa đủ sao?”
Đừng mong đợi phần thưởng cho việc phục vụ kẻ ác.
Sư tử và chuột
Một con sư tử nằm ngủ trong rừng, đầu của nó gối lên hai chân. Một con Chuột nhắt nhút nhát bất ngờ lao tới, trong lúc hoảng sợ và vội vàng bỏ chạy, nó đã chạy ngang qua mũi Sư tử. Bị đánh thức khỏi giấc ngủ trưa, Sư tử giận dữ đặt bàn tay to lớn của mình lên sinh vật nhỏ bé để giết nó.
“Hãy tha cho tôi!” Chuột tội nghiệp cầu xin. “Xin hãy để tôi đi và một ngày nào đó tôi chắc chắn sẽ trả ơn bạn.”
Sư tử rất thích thú khi nghĩ rằng một con Chuột có thể giúp mình. Anh ấy rất hào phóng và cuối cùng đã để Chuột đi.
Vài ngày sau, khi đang rình mồi trong rừng, Sư tử bị mắc vào lưới của một thợ săn. Không thể tự giải thoát, anh ta lấp đầy khu rừng bằng tiếng gầm giận dữ của mình. Chuột biết tiếng và nhanh chóng tìm thấy Sư tử đang vùng vẫy trong lưới. Chạy đến và cắn một trong những sợi dây thừng lớn đang trói Sư Tử, nó gặm nó cho đến khi đứt ra, và chẳng mấy chốc Sư tử được tự do.
“Bạn đã cười khi tôi nói rằng tôi sẽ trả ơn bạn,” Chuột nói. “Bây giờ bạn thấy rằng ngay cả một con chuột cũng có thể giúp một con sư tử.”
Lòng tốt không bao giờ là lãng phí.
Con muỗi và con bò đực
Một con Muỗi bay qua đồng cỏ với nhiều tiếng vo ve đối với một sinh vật quá nhỏ và đậu trên đầu một trong những chiếc sừng của một con Bò mộng. Sau khi nghỉ ngơi một thời gian ngắn, anh ta chuẩn bị bay đi. Nhưng trước khi rời đi, anh ta xin lỗi Bò tót vì đã dùng sừng của nó làm nơi nghỉ ngơi.
“Chắc hẳn anh rất vui khi tôi đi bây giờ,” anh nói.
Bò đực trả lời: “Đối với tôi cũng vậy thôi.” “Tôi thậm chí không biết bạn đã ở đó.”
Tâm càng nhỏ thì ngao mạn càng lớn.
Cây Tiêu Huyền
Hai lữ khách đi dưới nắng trưa, tìm bóng mát của một cái cây tán rộng để nghỉ. Khi nằm nhìn lên giữa những chiếc lá dễ chịu, họ thấy rằng đó là cây Tiêu Huyền.
“Cây này thật vô dụng!” một trong số họ nói. “Nó không sinh trái gì cả, và chỉ dùng để rải lá trên mặt đất.”
“Những sinh vật vô ơn!” một giọng nói từ cây Tiêu Huyền nói. “Bạn nằm đây trong bóng mát của tôi, vậy mà bạn lại nói tôi vô dụng! Thật vô ơn.
Chúng ta thường ít đề cao những phước lành miễn phí.
Con cú và con châu chấu
Con cú luôn đi ngủ vào ban ngày, rồi sau khi mặt trời lặn, ánh sáng màu hồng mờ dần trên bầu trời và những cái bóng từ từ xuyên qua khu rừng, Cú bước ra khỏi thân cây rỗng già nua và chớp mắt. Bây giờ tiếng “hoo-hoo-hoo-oo-oo” kỳ lạ của Cú vang vọng trong khu rừng yên tĩnh, và Cú bắt đầu cuộc săn tìm những con bọ cánh cứng, ếch và chuột mà nó rất thích ăn.
Vào một buổi chiều mùa hè ấm áp khi Cú đang ngủ gật trong hang của mình trên cây sồi già, một con Châu Chấu gần đó bắt đầu một bài hát vui tươi nhưng rất chói tai. Cái đầu của con Cú già ló ra từ cái lỗ trên cái cây dùng làm cửa ra vào và cửa sổ cho nó.
“Hãy rời khỏi đây, thưa ngài,” nó nói với Châu chấu. “Anh không lịch sự à? Ít nhất anh cũng nên tôn trọng tuổi của tôi và để tôi ngủ yên!”
Nhưng Châu Chấu trả lời một cách xấc xược rằng nó có quyền ở chỗ của mình dưới ánh mặt trời cũng như Cú có quyền ở chỗ của nó trong cây sồi già. Sau đó, nó đánh lên một giai điệu to hơn và vẫn còn chói tai hơn.
Con Cú già khôn ngoan biết rất rõ rằng tranh cãi với Châu Chấu hay với bất kỳ ai khác về vấn đề đó sẽ chẳng ích gì. Bên cạnh đó, đôi mắt của Cú không đủ sắc bén vào ban ngày để cho phép Cú trừng phạt Châu Chấu như nó đáng phải chịu. Vì vậy, Cú gạt bỏ mọi lời lẽ khó nghe và nói chuyện rất tử tế với Châu Chấu.
“Thưa ngài,” Cú nói, “nếu tôi phải thức, tôi sẽ ngồi xuống ngay để thưởng thức giọng hát của ngài. Bây giờ tôi nghĩ về điều đó, tôi có một loại rượu tuyệt vời ở đây, được gửi cho tôi từ Olympus, mà tôi là đã nói với Apollo về đồ uống trước khi anh ấy hát cho các vị thần tối cao. Xin hãy đến và thưởng thức đồ uống ngon lành này với tôi. Tôi biết nó sẽ khiến bạn hát như chính Apollo.”
Châu chấu ngốc nghếch đã bị thu hút bởi những lời tâng bốc của Cú. Nó nhảy lên hang Cú, nhưng ngay khi Châu Chấu đến đủ gần để Cú già có thể nhìn rõ, nó vồ lấy Châu Chấu và ăn thịt.
Tâng bốc không phải là bằng chứng của sự ngưỡng mộ thực sự. Đừng để những lời tâng bốc làm bạn mất cảnh giác trước kẻ thù.
Cây Sồi & Cây Sậy
Một cây Sồi khổng lồ đứng gần một con suối bên cạnh vô số cây Sậy mảnh khảnh. Khi gió thổi qua, cây Sồi không lồ đứng thẳng một cách kiêu hãnh với hàng trăm cánh tay vươn lên bầu trời.
Sồi nói với Sậy. “Làn gió nhẹ nhất làm gợn sóng mặt nước khiến bạn phải cúi đầu, trong khi tôi thân hình khổng lồ, đứng thẳng và vững vàng trước cơn bão gào thét.”
“Đừng lo lắng cho chúng tôi,” Cây Sậy trả lời. “Những cơn gió không làm hại chúng tôi. Chúng tôi cúi đầu trước chúng và vì vậy chúng tôi không gục ngã. Bạn, với tất cả niềm tự hào và sức mạnh của mình, cho đến nay đã chống lại những cú đánh của chúng. Nhưng ngày tàn sắp đến.”
Một cơn bão lớn ập đến từ phía bắc. Cây Sồi đứng kiêu hãnh và chiến đấu chống lại cơn bão, trong khi cây Sậy năng suất cúi thấp. Cơn gió cuồng nộ tăng gấp đôi, và bất thình lình cái cây Sồi lớn đổ rạp, bật gốc và nằm giữa đám lau sậy đáng thương.
Thà đầu hàng khi chống cự là điên rồ, còn hơn ngoan cố chống cự để rồi bị tiêu diệt.