+150 Truyện cổ tích cho bé nghe – Truyện thai giáo tuyển chọn (Thư viện truyện hay)

  1. Người Sói & Đứa Trẻ
  2. Rùa & Vịt
  3. Cua Con & Mẹ Của Nó
  4. Con chó, con gà trống và con cáo
  5. Đại bàng & Jackdaw
  6. Cậu Bé & hạt dẻ
  7. Hercules & người đánh xe
  8. Đứa trẻ & Sói
  9. Bó gậy
  10. Con Lừa & Tài Xế Của Hắn

Người Sói & Đứa Trẻ

Người Sói & Đứa Trẻ
Người Sói & Đứa Trẻ

Có một con Bê nhỏ bị mọc sừng, cái sừng khiến cậu nghĩ mình là một chú Bò đã trưởng thành và có thể tự chăm sóc bản thân. Vì vậy, vào một buổi tối khi đàn gia súc bắt đầu từ đồng cỏ về nhà, Bò mẹ nó gọi Bê con, đứa trẻ không thèm để ý và tiếp tục gặm cỏ non. Một lúc sau khi nó ngẩng đầu lên, đàn cừu đã biến mất.

Bê con chỉ có một mình, mặt trời đã lặn. Những cái bóng dài bò trườn trên mặt đất. Một cơn gió nhỏ se lạnh luồn qua chúng tạo ra những tiếng động đáng sợ trên cỏ, Bê con rùng mình khi nghĩ đến con Sói khủng khiếp. Sau đó, nó bắt đầu chạy điên cuồng trên cánh đồng, kêu be be goị mẹ mình. Nhưng chưa được nửa đường, gần một bụi cây đang có một con Sói chờ nó !

Con Bê con biết rằng có rất ít hy vọng cho nó.

“Làm ơn đi, ông Sói,” nó run rẩy nói, “tôi biết ông sẽ ăn thịt tôi. Nhưng trước tiên hãy thổi cho tôi một giai điệu, vì tôi muốn nhảy và vui vẻ chừng nào tôi có thể.”

Sói thích ý tưởng về một chút âm nhạc trước khi ăn, vì vậy anh ta bắt đầu một giai điệu vui vẻ và Bê con nhảy lên và nô đùa một cách vui vẻ.

Trong khi đó, đàn Bò đang di chuyển chậm về nhà. Trong không khí tĩnh lặng của buổi tối, tiếng nhạc của Sói bay xa. Lũ chó chăn cừu vểnh tai lên. Họ nhận ra bài hát mà Sói hát, và trong giây lát họ đã chạy đua trở lại đồng cỏ. Bài hát của Sói đột ngột kết thúc, Sói vội vã bỏ chạy khi bầy Chó đuổi theo sau, Sói tự cho mình là kẻ ngốc vì ngồi thổi sáo để làm vui lòng một con Bê con, trong khi lẽ ra anh ta phải ăn thịt nó.

Đừng sao nhãng khỏi mục đích của bạn.

Rùa & Vịt

Rùa & Vịt
Rùa & Vịt

Rùa, bạn biết đấy, cõng ngôi nhà của mình trên lưng. Dù cố gắng thế nào, anh ta cũng không thể rời khỏi nhà. Họ nói rằng thần Jupiter đã trừng phạt anh ta như vậy, bởi vì anh ta lười biếng đến mức không đến dự đám cưới của thần Jupiter, ngay cả khi được mời đặc biệt.

Sau nhiều năm, Rùa bắt đầu ước mình đã đến dự đám cưới đó. Khi nhìn thấy những chú chim bay lượn vui vẻ và cách Thỏ rừng, Sóc chuột và tất cả các loài động vật khác nhanh nhẹn chạy ngang qua, luôn háo hức muốn xem mọi thứ cần xem, Rùa cảm thấy rất buồn và bất bình. Anh ấy cũng muốn nhìn thế giới, và anh ấy đang ở đó với ngôi nhà trên lưng và đôi chân ngắn ngủn khó có thể kéo anh ấy đi cùng.

Một ngày nọ, anh ta gặp một cặp Vịt và kể cho họ nghe tất cả những rắc rối của mình.

“Chúng tôi có thể giúp bạn nhìn thế giới,” Vịt nói. “Hãy dùng răng giữ lấy cây gậy này và chúng tôi sẽ đưa bạn bay lên không trung, nơi bạn có thể nhìn thấy toàn cảnh vùng quê. Nhưng hãy im lặng nếu không bạn sẽ phải hối tiếc.”

Rùa thực sự rất vui mừng. Anh ta dùng răng cắn chặt cây gậy, hai Vịt con mỗi người một đầu nắm lấy cây gậy, và chúng bay vút lên mây.

Vừa lúc đó một con Quạ bay ngang qua. Anh ta vô cùng kinh ngạc trước cảnh tượng kỳ lạ và kêu lên:

“Đây chắc chắn là Vua Rùa!”

“Tại sao chắc chắn là—” Rùa bắt đầu.

Nhưng khi anh ta mở miệng nói những lời ngu xuẩn này, anh ta bị mất cây gậy, và anh ta ngã xuống đất, nơi anh ta bị đập thành từng mảnh trên một tảng đá.

Sự tò mò và phù phiếm ngu ngốc thường dẫn đến bất hạnh.

Cua Con & Mẹ Của Nó

Cua Con & Mẹ Của Nó
Cua Con & Mẹ Của Nó

“Tại sao con đi ngang như vậy?” Cua mẹ nói với con trai mình. “Con nên luôn luôn đi thẳng về phía trước với các ngón chân của bạn quay ra ngoài.”

“Mẹ ơi, hãy chỉ cho con cách đi,” Cua con ngoan ngoãn trả lời, “Con muốn học.”

Thế là Cua mẹ cố gắng bước thẳng về phía trước. Nhưng cô ấy chỉ có thể đi ngang, giống như con trai mình. Và khi cô ấy muốn xoay ngón chân ra, cô ấy vấp ngã và bị dập mũi.

Đừng bắt người khác phải làm theo ý mình trừ khi bạn có thể làm tốt hơn họ.

Con chó, con gà trống và con cáo

Con chó, con gà trống và con cáo
Con chó, con gà trống và con cáo

Một con chó và một con gà trống, là đôi bạn thân nhất, rất muốn được nhìn thấy mọi thứ trên thế giới. Vì vậy, họ quyết định rời khỏi trang trại và bắt đầu bước vào thế giới dọc theo con đường dẫn đến khu rừng. Hai đồng chí đã đi cùng nhau trong tinh thần phấn chấn nhất.

Khi màn đêm buông xuống, con gà trống đang tìm một nơi để ngủ, theo thói quen của nó, nhìn thấy một cái cây hốc gần đó mà nó nghĩ là rất tốt cho một chỗ ở qua đêm. Con chó có thể chui vào bên trong và Con gà trống sẽ bay lên trên một trong các cành cây. Nói rồi làm, cả hai ngủ rất thoải mái.

Với tia sáng đầu tiên của bình minh, Gà trống thức dậy. Trong khoảnh khắc anh quên mất mình đang ở đâu. Anh ta nghĩ rằng anh ta vẫn còn ở trong sân trang trại, nơi anh ta có nhiệm vụ đánh thức cả nhà vào lúc bình minh. Vì vậy, kiễng chân lên, nó vỗ cánh và gáy một cách thèm thuồng. Nhưng thay vì đánh thức người nông dân, anh ta lại đánh thức một con Cáo cách đó không xa trong rừng. Con cáo ngay lập tức nghĩ về một bữa sáng rất ngon. Vội chạy đến gốc cây gà trống đang đậu, nó lễ phép nói:

“Chào mừng nồng nhiệt đến với khu rừng của chúng tôi, thưa ngài. Tôi không thể nói cho ngài biết tôi vui mừng như thế nào khi gặp ngài ở đây. Tôi chắc chắn rằng chúng ta sẽ trở thành những người bạn thân thiết nhất.”

“Tôi cảm thấy vô cùng hãnh diện, thưa ngài,” Con gà trống ranh mãnh trả lời. “Xin mời ông đi vòng đến cửa nhà tôi dưới gốc cây, người khuân vác của tôi sẽ cho ông vào.”

Con cáo đói không nghi ngờ gì, đi vòng quanh cái cây như được bảo, và trong nháy mắt, con chó đã tóm lấy nó.

Những người cố gắng lừa dối người khác có thể trả giá bằng chính mưu đồ của họ.

Đại bàng & Jackdaw

Đại bàng & Jackdaw
Đại bàng & Jackdaw ( Quạ xám )

Một con chim Đại Bàng, từ trên cao lao xuống với đôi cánh mạnh mẽ, giương vuốt cắp lấy một chú cừu non và bay tuốt về tổ. Một con Quạ Xám thấy vậy, nó chợt có ý nghĩ ngu ngốc là nó cũng to khỏe và mạnh mẽ để làm được như Đại Bàng vậy. Thế là vỗ mạnh đôi cánh lao xuống với một tốc độ dữ dội, nó nhanh chóng bấu vào lưng một con cừu đực lớn. Nhưng khi nó bay lên, nó mới thấy mình không thể bay nổi, vì bộ móng của nó đã dính chặt vào lông cừu. Và khi nó vẫn chưa thoát ra khỏi được cừu đực, thì cừu đực đã kịp nhận ra nó.

Người chăn cừu nhìn thấy Quạ xám giãy giụa liền lập tức nhận ra sự việc. Ông chạy nhanh tới, bắt Quạ và bẻ cánh nó. Chiều đến, ông mang quạ về cho lũ trẻ con chơi.

“Ô con chim gì ngộ quá! Lũ trẻ vừa nói vừa cười, “bố gọi nó là con gì thế hả bố?”

“Nó là Quạ xám đấy con ạ. Nhưng nếu con mà hỏi nó, thì nó sẽ bảo nó là Đại Bàng.”

Đừng để tính kiêu căng tự phụ của bạn làm bạn đánh giá mình quá cao.

Cậu Bé & hạt dẻ

Cậu Bé & hạt dẻ
Cậu Bé & hạt dẻ

Một cậu bé được phép cho tay vào bình để lấy một ít hạt dẻ. Nhưng cậu bé nắm một nắm lớn đến nỗi không thể rút tay ra nữa. Cậu bé đứng đó, không muốn từ bỏ hạt nào và cũng không thể lấy hết chúng ra cùng một lúc. Bực bội và thất vọng, cậu bé bắt đầu khóc.

“Con trai của mẹ,” mẹ cậu nói, “hãy hài lòng với một nửa số hạt dẻ mà con đã lấy và con sẽ dễ dàng lấy tay ra. Sau đó, con có thể cho tay vào lấy thêm hạt dẻ nhiều lần khác.”

Đừng quá tham lam quá nhiều cùng một lúc.

Hercules & người đánh xe

Hercules & người đánh xe
Hercules & người đánh xe

Một người nông dân đang lái chiếc xe ngựa của mình dọc theo một con đường đất nước đầy bùn sau một trận mưa lớn. Những con ngựa khó có thể kéo vật nặng qua lớp bùn sâu, và cuối cùng phải dừng lại khi một trong các bánh xe lún xuống trục bánh xe.

Người nông dân rời khỏi chỗ ngồi của mình và đứng bên cạnh chiếc xe ngựa nhìn nó nhưng không hề cố gắng lôi nó ra khỏi vết lún. Tất cả những gì anh ta làm là nguyền rủa sự xui xẻo của mình và lớn tiếng kêu gọi Hercules đến trợ giúp. Sau đó, người ta nói rằng, Hercules thực sự đã xuất hiện và nói:

“Hãy đặt vai lên bánh lái đi, anh bạn, và giục ngựa đi. Bạn có nghĩ rằng bạn có thể di chuyển cỗ xe chỉ bằng cách nhìn vào nó và than vãn về nó không? Hercules sẽ không giúp được gì trừ khi bạn tự nỗ lực.”

Và khi người nông dân đặt vai lên bánh lái và giục ngựa, cỗ xe di chuyển rất dễ dàng, chẳng mấy chốc người nông dân đã cưỡi ngựa một cách vui vẻ và học được một bài học hay.

Tự cố gắng là sự giúp đỡ tốt nhất.

Các vị thần chỉ giúp đỡ những người có nghị lực.

Đứa trẻ & Sói

Đứa trẻ & Sói
Đứa trẻ ( Cừu non ) & Sói

Chó sói nhìn thấy một chú cừu non uống nước bên sông.

Chó sói muốn ăn thịt cừu non, thế là nó liền hoạnh họe cừu. Nó nói:

– Mày làm đục nước của tao, không cho tao uống.

Chú cừu con cãi lại:

– Ông sói ơi, cháu làm sao có thể làm đục nước của ông? Bởi vì cháu đứng ở cuồi dòng nước, hơn nữa lại chỉ chúm miệng uống nước bằng đầu môi mà thôi.

Nhưng sói lại nói:

– Được, thế tại sao mùa hè năm ngoái mày chửi bố tao?

Cừu non đáp:

– Thưa ông sói, nhưng hè năm ngoái mẹ cháu còn chưa đẻ cháu.

Sói nổi cáu nói át:

– Không cần lý sự với mày. Tao đang đói bụng đây, vì thế mà tao ăn thịt mày.

Đừng đôi co với kẻ chỉ chăm chăm hại bạn.

Bó gậy

Bó gậy
Bó gậy

Một người cha nọ có 3 người con trai, họ luôn luôn cãi cọ với nhau. Người cha tìm kiếm ví dụ để nói với 3 người con về sự bất hòa sẽ dẫn họ đến bất hạnh.

Một ngày nọ, khi cuộc cãi vã trở nên dữ dội hơn thường lệ và mỗi người con trai đều ủ rũ một cách cáu kỉnh, người cha yêu cầu một trong số ba người con mang cho ông ta một bó gậy. Sau đó, lần lượt ông đưa mỗi người con một cây củi. Người cha nói với các con hãy bẻ cây củi ra. Những người con của ông lần lượt bẻ gãy cây củi mảnh mai một cách dễ dàng.

Sau đó ông đưa cho mỗi ngươi con một bó gậy, lúc này cả ba người con trai của ông hì hụi tìm mọi cách để bẻ bó củi ra nhưng không ai có thể bẻ nổi.

“Hỡi các con của Cha,” Người Cha nói, “các con có thấy rằng nếu các con đoàn kết giúp đỡ lẫn nhau, thì kẻ thù của các con sẽ không thể làm hại các con sao? Nhưng nếu các con chia rẽ nhau, các con sẽ yếu ớt như cây gậy trong bó gậy vậy.”

Đoàn kết là sức mạnh.

Con Lừa & Tài Xế Của Hắn

Con Lừa & Tài Xế Của Hắn
Con Lừa & Tài Xế Của Hắn

Một con Lừa đang đi dọc theo con đường dẫn xuống sườn núi, thì nó đột nhiên nảy ra ý định chọn con đường cho riêng mình. Con Lừa nghĩ rằng nó có thể tìm thấy đồ ăn của mình ở chân núi, và đối với nó con đường nhanh nhất để đi xuống dường như là qua mép của vách đá gần nhất. Ngay khi con Lừa định nhảy qua, chủ nhân của nó đã tóm lấy đuôi nó và cố gắng kéo nó lại, nhưng con Lừa bướng bỉnh không chịu khuất phục và dùng hết sức kéo.

“Tốt lắm,” ông chủ nói, “hãy đi con đường của mày, con vật bướng bỉnh và xem nó dẫn mày tới đâu.”

Sau đó, anh ta buông tay, con Lừa ngu ngốc ngã nhào xuống sườn núi.

Những người không chịu lắng nghe lý lẽ mà ngoan cố đi theo con đường riêng của mình, không nghe lời khuyên của những người khôn ngoan hơn họ, là những người đang đi trên con đường bất hạnh.