Một ngày nọ, một chú chuột đói tìm thấy đường vào một giỏ ngô. Anh ta phải cố gắng lắm mới chui qua được khe hẹp giữa các dải giỏ. Ngô rất hấp dẫn khiến Chuột ăn ngấu nghiến tới nỗi nó cảm thấy như bụng muốn nổ tung mới dừng lại. Vì ăn quá nhiều, thân hình Chuột đã trở nên to lớn gấp ba lần so với khi nó chui vào.
Cuối cùng, sau khi cảm thấy hài lòng nó lết đến lỗ hổng để ra ngoài. Nhưng chỉ duy nhất có cái đầu của anh ta chui lọt. Anh ta ngồi đó và rên rỉ vì sự khó chịu bên trong anh ta và cả sự lo lắng về cách thoát khỏi cái giỏ.
Vừa lúc đó, một con Chồn đi ngang qua. Nó nhìn thấy và hiểu ra tình hình một cách nhanh chóng.
“Bạn của tôi à” Chồn ta nói, “tôi biết bạn đã làm gì. Vì bạn đã nhồi nhét quá nhiều thì đây chính là những gì bạn nhận được. Bạn sẽ phải ở trong đó cho đến khi bạn trở lại nhỏ bé như khi bạn bước vào.”
Và đó là tất cả sự cảm thông mà Chuột tội nghiệp nhận được!
Tham lam dẫn đến bất hạnh.
Người nông dân & Con rắn
Vào một buổi sáng mùa đông lạnh giá, một người nông dân đi qua cánh đồng của mình. Trên mặt đất là một con Rắn đã cứng đơ. Nó đông cứng vì lạnh. Người nông dân dù biết con rắn nguy hiểm đến mức nào, nhưng anh ta vẫn nhặt nó lên và đặt nó vào lòng mình sưởi ấm cho nó sống lại.
Con rắn nhanh chóng hồi sinh. Vàkhi nó có đủ sức mạnh, nó cắn lại chính người đàn ông đã cứu nó. Với nọc độc chết người, Người nông dân cảm thấy rằng mình sắp phải chết. Khi chuẩn bị trút hơi thở cuối cùng, anh nói với những người đứng xung quanh:
Hãy nhìn vào số phận của tôi để không thương hại một kẻ vô lại.
Hãy biết yêu thương đúng người.
Con Hươu Bị Bệnh
Một con hươu đã ngã bệnh. Nó không còn đủ sức để tìmthảo dược tự chữa bệnh cho mình. Anh ta chỉ còn đủ sức để kiếm một ít thức ăn và tìm một khoảng đất trống yên tĩnh trong rừng. Anh ta nằm xuống nơi đó đợi cho đến khi lấy lại được sức lực. Các con vật nghe tin về bệnh tình của Hươu nên đã tìm đến hỏi thăm sức khỏe của nó.
Tuy nhiên, tất cả chúng đều đói. Chúng tự do lấy thức ăn của Hươu.
Không gì khác hơn, con Hươu sớm chết hơn vì đói.
Thiện chí chẳng có giá trị gì trừ khi nó đi kèm với những hành động tốt.
Người chăn dê & Dê hoang
Vào một ngày mưa bão lạnh giá, Người chăn dê lùa đàn Dê của mình vào một cái hang trú ẩn. Một số con Dê hoang cũng đã tìm được đường đến đây. Người chăn dê muốn biến những con Dê hoang này thành một phần trong đàn của mình, vì vậy anh ấy đã cho chúng ăn uống đầy đủ. Nhưng đối với bầy Dê nuôi của mình, anh ta chỉ cho đủ thức ăn để giữ cho chúng sống sót. Khi trời quang mây tạnh, Người chăn dê lùa đàn Dê đi ra ngoài kiếm ăn, những con Dê hoang chạy tán loạn lên đồi.
“Đó có phải là lời cảm ơn tao nhận được vì đã cho chúng mày ăn và đối xử tốt với chúng mày không?” Người chăn cừu phàn nàn.
“Đừng mong đợi chúng tôi gia nhập đàn của ông,” một trong những con Dê hoang trả lời. “Chúng tôi biết ông sẽ đối xử với chúng tôi như thế nào sau này, nếu có những con Dê hoang khác đến như chúng tôi đã đến.”
Đối xử tệ bạc với bạn cũ vì lợi ích của những người bạn mới là điều không khôn ngoan.
Tiêu xài hoang phí & Nuốt chửng
Một anh chàng trẻ tuổi, trong số những người bạn đồng trang lứa thì anh ta nổi tiếng là một người chi tiêu phung phí. Anh ta đã nhanh chóng lãng phí tài sản để chạy theo lối sống xa hoa của mình. Rồi một ngày đẹp trời đầu xuân, anh thấy mình không còn một xu dính túi, không còn tài sản gì ngoài bộ quần áo anh đang mặc.
Vào một buổi sáng nọ, anh ấy có hẹn gặp một số thanh niên. Khi anh ấy đang loay hoay tìm cách kiếm đủ tiền để tiếp tục xuất hiện một cách xa hoa như thường lệ, có một con én bay ngang qua. Nó vui vẻ hót líu lo. Chàng trai trẻ nghĩ rằng mùa xuân đã đến. Anh ta vội vã chạy đến một đại lý quần áo để bán tất cả quần áo mà anh ta đang mặc, ngay cả đến chiếc áo dài của mình.
Vài ngày sau, khi thời tiết thay đổi, xuất hiện sương giá nghiêm trọng. Chàng trai trẻ khờ khạo run rẩy trong chiếc áo dài mỏng nhẹ. Tay và đầu gối để trần, hầu như không thể giữ được hơi ấm trong cơ thể.
Sự hoang phí của bạn sẽ nuốt chửng chính bạn.
Con Chó & Con Hàu
Ngày xưa, có một chú Chó, nó rất thích ăn trứng. Anh ta đến thăm chuồng gà một cách thường xuyên. Cuối cùng không kìm được lòng, anh ta trở nên tham lam đến mức trộm và nuốt chửng cả quả trứng.
Một ngày nọ, chú Chó lại lang thang xuống bờ biển. Ở đó, nó thấy một con Hàu. Như thói quen ăn trứng, nó nuốt trọn con Hàu trong nháy mắt. Con Hàu nằm yên trong bụng Chó, vỏ sò và tất cả.
Một lúc sau, con Chó cảm thấy rất đau bụng, nó quằn quại, rên rỉ và nói:
“Tôi đã học được rằng tất cả những thứ hình tròn đều không phải là trứng,”
Hành động vội vàng, không suy nghĩ và ăn tạp thường dẫn đến những cơn đau.
Nhà chiêm tinh
Cách đây rất lâu, có một người đàn ông tin rằng mình có thể đọc được tương lai qua các vì sao. Ông ấy tự gọi mình là Nhà chiêm tinh. Ông dành toàn bộ thời gian vào ban đêm để ngắm nhìn bầu trời.
Một buổi tối, ông đi bộ dọc theo con đường rộng ở bên ngoài ngôi làng. Như thói quen, đôi mắt ông dán chặt vào những vì sao. Khi ông ta đang nghĩ rằng, ông ta đã nhìn thấy được ngày tận thế, thì đột nhiên, ông ta rơi xuống một cái hố đầy bùn và nước.
Ở dưới hố, mực nước và bùn cao tới tai ông ta. Vì thình lình bị rơi xuống, ông ta vẫy vùng trong làn nước đục ngầu, điên cuồng cào vào thành hố trơn trượt để cố gắng trèo ra ngoài.
Tiếng kêu cứu của ông nhanh chóng khiến dân làng chạy tới miệng hố. Khi họ kéo ông ta ra khỏi vũng bùn, một trong số họ nói:
“Ông đọc được tương lai trong các vì sao, nhưng ông lại không nhìn thấy những gì dưới chân mình! Việc hôm nay có thể dạy ông chú ý nhiều hơn đến những gì ở ngay trước mắt và để tương lai tự lo liệu cho chính nó.”
“Nói vậy có ích gì chứ?,” một người khác lên tiếng, “khi đọc được các vì sao, bạn còn không thể nhìn thấy những gì ở ngay đây trên trái đất!”
Hãy quan tâm đến những điều nhỏ gần gũi với bạn trước thay vì những điều lớn lao mà bạn không với tới.
Ba con bò tót và một con sư tử
Trên một cánh đồng trống, Một con Sư tử đang quan sát ba con Bò tót kiếm ăn. Anh ta đã từng cố gắng tấn công chúng nhiều lần trước đây, nhưng chúng đã ở bên nhau và giúp đỡ nhau đánh đuổi anh ta. Sư tử biết nó có rất ít hy vọng ăn thịt được chúng, vì nó không phải là đối thủ của ba con Bò tót khỏe mạnh với cặp sừng và móng guốc sắc nhọn. Nhưng anh ta lại không thể rời xa cánh đồng đó. Ngay cả khi có rất ít cơ hội thì cũng thật khó cưỡng lại việc ngắm nhìn và mơ tưởng về một bữa ăn ngon.
Rồi một ngày, hai con Bò tót cãi nhau. Ở một góc trong rừng gần cánh đồng, như thói quen hằng ngày, con Sư tử đói đang liếm sườn của nó và quan sát xung quanh, nó bất chợt nhìn thấy những con Bò tót ở những góc riêng biệt của cánh đồng, chúng đang rất cách xa nhau.
Ngay lập tức, Sư tử thấy cơ hội của nó đã đến. Bây giờ, thật dễ dàng để Sư tử tấn công từng con một. Nó thích thú tột độ lao thẳng về phía con mồi.
Đoàn kết là sức mạnh.
Thần Mercury & Người rừng
Gần mép vực trong khu rừng sâu, có một người Tiều phu nghèo đang chặt một cái cây. Anh ấy đã làm việc từ lúc trời còn tờ mờ sáng. Trời đã xế chiều và người Thợ đã thấm mệt, những nhát rìu của anh ấy đã không còn chắc chắn. Một lúc sau, chiếc rìu trượt khỏi tay anh ta và rơi xuống vực.
Chiếc rìu là tất cả những gì anh ta có để kiếm sống. Người Thợ rừng tuyệt vọng. Anh ta không có đủ tiền để mua một cái mới. Khi anh đang đứng khóc, thần Mercury đột nhiên xuất hiện và hỏi anh vì sao anh khóc? Người Thợ rừng kể lại những chuyện đã xảy ra. Nghe vậy, thần Mercury tốt bụng ngay lập tức lặn xuống vực. Khi trở lại, trong tay thần Mercury cầm một chiếc rìu vàng tuyệt vời và hỏi Người Thợ rừng:
“Đây có phải là rìu của anh?”
“Không,” Người Thợ rừng trung thực trả lời, “đó không phải là rìu của tôi.”
Thần Mercury đặt chiếc rìu vàng lên bờ và nhảy một lần nữa xuống vực. Lần này, Thần mang lên một chiếc rìu bằng bạc, nhưng người Thợ rừng lại tuyên bố rằng chiếc rìu của anh ta chỉ là một chiếc rìu bình thường có cán bằng gỗ.
Thần Mercury nhảy xuống vực lần thứ ba, và khi quay trở lại, trong tay Thần có chính chiếc rìu của anh Thợ rừng đã bị mất.
Người Thợ rừng vui mừng vì chiếc rìu của mình đã được tìm thấy, anh không biết cảm ơn vị Thần tốt bụng như thế nào cho đủ! Thần Mercury rất hài lòng với sự trung thực của người Thợ rừng.
“Tai ngưỡng mộ sự trung thực của anh,” Thần nói, “Ta tặng anh như một phần thưởng, anh có thể có cả ba chiếc rìu, vàng, bạc và cả chiếc rìu cán gỗ của anh.”
Người Thợ rừng vui vẻ trở về nhà với món quà của mình, và chẳng mấy chốc câu chuyện về sự may mắn của anh ta đã được mọi người trong làng biết đến. Bây giờ, có một số Thợ rừng trong làng tin rằng họ có thể dễ dàng có được vận may tương tự. Họ chạy vội vào rừng, người chỗ này, người chỗ kia, giấu rìu trong bụi rậm hay giả vờ làm mất. Sau đó, họ khóc lóc và kêu gọi thần Mercury giúp đỡ họ.
Và thực sự, thần Mercury đã xuất hiện, đầu tiên là cái này, sau đó là cái kia. Thần cũng đưa cho mỗi người một chiếc rìu bằng vàng, nhưng mỗi người tham lam đều tuyên bố đó là chiếc rìu mà anh ta đã đánh mất. Tuy nhiên, Thần Mercury không tặng cho họ chiếc rìu vàng. Thay vào đó, Thần dùng nó đập mạnh vào đầu mỗi người và đuổi họ về nhà. Và khi họ quay lại vào ngày hôm sau để tìm kiếm những chiếc rìu của riêng mình, họ đã không tìm thấy chúng.